09/05/2012

CÔNG DÂN, CON NGƯỜI VÀ CON CHÓ...

Hai nhà báo Ngọc Năm và Phi Long đang tường trình sự việc ( ảnh: Người Lao Động)
Mấy ngày nay dư luận ngoài lề ồn ào vụ hai nhà báo thuộc VOV - Đài tiếng nói Việt Nam - cơ quan truyền thông cấp T.Ư bị oánh tơi tả tại Văn Giang. Giật mình ồ thì ra đó là nhà báo. Nhà báo xịn, nhà báo của một cơ quan báo chí T.Ư. Nhưng nhà báo thì đã làm sao? Đánh tất.


Trong Hiến pháp Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam năm 1992 có tới  15 điều từ 68 tới 82 nói rõ ràng về công dân và Quyền công dân. Đọc xong thấy mệt hết cả người.  Đặc biệt là điều 68,69 và đặc biệt là điều 71.
Ðiều 71 Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm. Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật. Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.


Đọc xong, đối chiếu với vụ hai nhà báo VOV bị oánh ở Văn Giang thì rõ ràng hai ông nhà báo này không phải công dân nước Việt Nam rồi. Vì hai ông này đâu có quyền bất khả xâm phạm thân thể - đơn giản thế thôi. Chưa đòi hỏi nhiều hơn những quyền bla bla như biểu tình chẳng hạn!


Thôi thì hai ông này không phải quyền công dân thì chắc hai ông ấy vẫn là con người. Thử xem quyền của con người - gọi hoa mỹ là NHÂN QUYỀN nó tới đâu hỉ.
Các quyền không thể tước bỏ bao gồm quyền được sống, quyền tự do (các quyền tự do ngôn luận và thể hiện, quyền tự do tín ngưỡng và nhận thức, quyền tự do lập hội) quyền mưu cầu hạnh phúc và quyền được bảo vệ bình đẳng trước pháp luật.
Nghe chừng hai nhà báo suýt chút nữa bị tước bỏ quyền được sống rồi. Haizz. Nhưng không phải vì thế mà không nói họ không phải là người được.


Trong tuyên ngôn Độc lập năm 1945, cụ Hồ từng viết và tuyên bố với đồng bào quốc dân là: "
Hỡi đồng bào cả nước,
"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.
Bản Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".
Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.
             (Nguồn: Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam)


Đối chiếu vụ hai nhà báo bị oánh ở Văn Giang thì hẳn có một số đối tượng tự coi mình không là phản động đang Chối Cãi rất hùng hồn và mạnh mẽ. 


Hôm kia (7-5) Có một bác cũng nhà báo, tên Võ Văn  Tạo có bài viết với tựa "Nhà báo Việt Nam khổ Hơn... chó! Trong đó câu kết là một câu hỏi còn bỏ ngỏ "Nhà báo Việt Nam khổ HƠN... chó, nói thế có ngoa không?". Dù rằng toàn bộ phần nội dung phía trên đã trả lời ráo cả. 


Theo tôi, chó ở đây được hiểu chỉ là tính từ thôi. Tức là mang thân con người, nhưng mà lại khổ như chó. Quyền công dân không có, quyền con người cũng không, thì ví với chó cũng có gì mà lạ! Cũng may là hai ông người này có gắn mác VOV. Giả sử hai ông người này là hai ông nông dân chân lấm tay bùn. Thì liệu ai đi trả lại quyền người cho các ông. Và liệu cái hội là Hội nông dân có đứng lên trả lời, dù là lắt léo "hội sẽ cách riêng ".
Và thực tế là nhiều người đã ngang nhiên bị tước đi quyền người một cách tức tưởi, mà rất ít người dám lên tiếng. Dù chỉ là tiếng "ẳng" ngẹn ứ. Vì ai cũng sợ đau, sợ những đòn thù hèn hạ. 


Và có một loại khác cần nhắc tới ở đây, không phải là người, chẳng phải là chó. Mà là lũ đầu trâu mặt ngựa. Đó là những kẻ đang tâm đánh đập những người trong tay không một tấc sắt. Xem lại hình ảnh clip vụ đánh người đó thì thấy rõ là "Người nách thước, kẻ tay đao/ Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi?"
 Nhiều người có vẻ thông cảm cho lũ đầu trâu mặt ngựa này. Cho rằng chúng phải bảo vệ chủ và thực hiện mệnh lệnh của cấp trên. Nhưng tôi thì không. Lũ đó hoàn toàn có thể làm khác nếu chúng có chút tính người (và trong rất nhiều trường hợp chúng có thể bắt người mà không cần phải giết người) ví dụ bắt giữ hai thanh niên mặc áo trắng (Mà sau này được xác định là hai nhà báo của VOV) đem về đồn. Nhưng không lũ đó đã xông vào cắn xé hai con người không thương tiếc. Cụ Nguyễn Du từng viết "Thịt da ai cũng là người. Thế nhưng bọn đầu trâu mặt ngựa này không thấm được nỗi đau đó. Chính vì thế chúng mới dám quát tháo xông vào đấm chết người ngay giữa ban ngày" 




Còn một loại không thể gọi là chó được, đầu trâu mặt ngựa cũng không được. Vì chúng dường như vô hình, cũng không trực tiếp đánh đập ai. Nhưng chính chúng đã đẩy lũ người chúng ta thành chó, thành đâu trâu mặt ngựa. Chúng mới đáng bị nguyền rủa. Nhưng chúng là ai? Là một bộ phận không nhỏ - nhưng không nhìn ra?




Sau vụ này, mình có vài phương án giải quyết vụ này:
Thứ 1, lôi một vài thằng đầu trâu mặt ngựa ra xử. Tế cờ.
Thứ 2, điều tra làm rõ trong khoảng thời gian dài đằng đẵng rồi cho chìm xuống. Giống như bao vụ trước đó - Tiên Lãng chẳng hạn. Đã và đang chìm nghỉm. Đồng chí Vươn giừ không biết ra răng, bao giờ xử, sắp hết hạn tạm giam mẹ rồi.




Cuối cùng: Cảm ơn anh hùng nào đã đạo diễn các clip tại Văn Giang, cảm ơn VOV đã dũng cảm cử người xuống điểm nóng, cảm ơn lũ đầu trâu mặt ngựa đã đánh nhầm vào hai ông nhà báo. 
Cảm ơn cựu Thứ trưởng Bộ Bưu chính Viễn thông Mai Liêm Trực người đã mở đường cho internet ở Việt Nam. Và cảm ơn cụ Bộ Quốc phòng Mỹ người đã phôi thai cho Internet xuất hiện trên cõi đời này. CÁM ƠN.              Blog Phair Zio

ĐỌC THÊM:
Chi tiết vụ hai nhà báo VOV bị hành hung tại Văn Giang
Một bạn đọc cung cấp cho chúng tôi nội dung thông tin được cho là đại diện Đài tiếng nói Việt Nam chính thức công bố về vụ việc hai phóng viên thuộc Phòng Phóng viên Thời sự Chính trị, Kinh tế của VOV bị đánh ở Văn Giang. Chúng tôi xin lược đăng một vài chi tiết từ nguồn thông tin này.

Phóng viên Hán Phi Long: Phòng Phóng viên Thời sự Chính trị - Kinh tế, Trung tâm Tin của Đài Tiếng nói Việt Nam:
Chúng tôi đến xã Xuân Quan vào khoảng 9h00 sáng, sau khi từ trên đê rẽ phải theo con đường bê tông đi vào trong làng, đi được khoảng mấy trăm mét, tôi thấy rất đông người dân đang đứng ngoài đường với vẻ mặt rất căng thẳng, chúng tôi không thể đi tiếp vào được. Sau đó tôi đã quay xe lại, để xe vào sâu trong một con ngõ nhỏ là cổng của 1 hộ dân, tôi khóa xe và lấy máy ảnh nhỏ du lịch mang theo. Khi ra đường tôi mới biết đây là đoạn đường cuối của thôn để ra cánh đồng. Đứng quan sát tôi thấy cách đó khoảng 25-30m, đối diện với những người dân là lực lượng cưỡng chế thi hành bao gồm công an mặc cảnh phục, cảnh sát hình sự có khiên đỡ và cả lực lượng mặc thường phục, (có người đeo băng đỏ, người không đeo), có người mang camera, máy ảnh quay phim.
Khi đó tôi thấy tình hình rất căng thẳng, một bên là vài trăm người dân (đứng ngoài đường trước cửa nhà văn hóa thôn 1). Một bên là hàng rào cảnh sát ngăn cản không cho mọi người ra đồng. Một nhóm người ném gạch đá vào hàng rào cảnh sát, nhưng lực lượng cảnh sát chỉ giơ khiên đỡ mà chưa có hành động chống trả nào. Do sợ khi đứng lẫn trong đám đông này kiểu gì cũng bị “tai bay vạ gió” vì rất hỗn loạn, tôi và anh Năm đã đi vào Nhà văn hóa thôn (đang ở giai đoạn hoàn thiện), cách đường có người dân tụ tập khoảng 30m, liền kề Nghĩa trang liệt sĩ là  nơi giáp ranh giữa khu dân cư với cánh đồng đang bị cưỡng chế. Chúng tôi đứng quan sát.
Sau đó tôi lấy máy ảnh, ra đứng trên tường bao sân của nhà văn hóa đang xây dở để chụp 2 kiểu ảnh làm tư liệu. Lực lượng cưỡng chế từ phía cánh đồng và nghĩa trang liệt sĩ bắt đầu tiến lên.


Một nhóm cảnh sát và cảnh sát cơ động lúc này từ trong nghĩa trang liệt sỹ trèo qua tường rào, tiến về phía nhà văn hóa. Lúc này tôi vẫn đội mũ bảo hiểm màu trắng, tay cầm máy ảnh du lịch đứng tại hành lang nhà văn hóa không chụp ảnh nữa. Đi đầu nhóm cưỡng chế tiến về phía tôi đứng là hai công an, một anh thấp nhỏ đeo lon thượng úy đến bên tôi. Một ai đó chửi và hỏi: “Đ. M  thằng kia là thằng nào mà vào đây chụp ảnh?” Tôi trả lời ngay:“Tôi là phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam” 2 lần. Nhưng họ không nghe, rồi xốc nách tôi kéo về sát chân tường nghĩa trang liệt sĩ. Lúc này tôi nói lớn hơn, liên tiếp: “Tôi là nhà báo ở Đài Tiếng nói Việt Nam. Có gì các anh để tôi giải thích chứ sao lại lôi tôi thế này”? Liền đó, mấy công an viên và những người mặc thường phục khác lao vào, chửi: “Đ.M mày giải thích con mẹ mày à? Đấm chết con mẹ mày đi”.
Một người lao vào giật máy ảnh trên tay tôi, nhiều công an và người không mặc sắc phục lao vào dùng dùi cui, tay không đấm, đạp, vụt vào mặt, người tôi, lên gối vào ngực tôi, liên tiếp đấm đá, vụt tôi rất mạnh. Lúc này tôi đau quá, máu trên mặt chảy ướt hết áo và quần của tôi, tôi choáng váng gục ngã vào chân tường rào của nghĩa trang liệt sỹ. Mấy bà cụ đứng cạnh đó để xem vụ cưỡng chế thấy vậy mới hô hoán lên rằng, “sao đánh người vô cớ thế, đánh chết người ta rồi”…Thấy vậy, anh Năm lúc đó mới chạy ra và hô hoán nhiều lần: “Chúng tôi là nhà báo, sao các anh lại đánh chúng tôi? Chúng tôi là nhà báo, không được đánh …”.
Sau khi gục xuống đường, mấy công an kia bỏ tôi ra và lao về phía anh Năm đánh anh Năm, khi đó chỉ còn vài công an ở chỗ tôi, tôi đã bám theo mấy cụ già kia trốn vào trong một vườn cây gần đó.

Nguyễn Ngọc Năm, Trưởng phòng Phóng viên Thời sự Chính trị - Kinh tế, Trung tâm Tin Đài tiếng nói Việt Nam:

Chúng tôi vào hành lang Nhà văn hóa thôn 1, xã Xuân Quan (nơi đang tụ tập đông người). Nhà văn hóa thôn (đang ở giai đoạn hoàn thiện) liền kề Nghĩa trang liệt sĩ là  nơi giáp ranh giữa khu dân cư với cánh đồng đang bị cưỡng chế. Chúng tôi đứng quan sát một bên là hàng rào cảnh sát (đứng chắn ở gần cổng nghĩa trang liệt sĩ); một bên là vài trăm người dân (đứng ngoài đường trước cửa nhà văn hóa thôn 1). Hàng rào cảnh sát ngăn cản không cho mọi người ra đồng. Một nhóm người ném gạch đá vào hàng rào cảnh sát liên tục. Nhưng lực lượng cảnh sát chỉ giơ khiên đỡ mà chưa có hành động chống trả nào.
Tôi thấy tình hình khá phức tạp nên dùng điện thoại di động quay cảnh những người quá khích hò hét, ném gạch với thời lượng 33 giây rồi cất máy vào túi. Chúng tôi tiếp tục đứng tại hành lang nhà văn hóa thôn cách đám đông tụ tập ở đường làng chừng hơn 20 mét.


Sau thời gian tấn công lực lượng cưỡng chế bằng gạch đá chưa đạt kết quả, nhóm người này lại ném “bom xăng”. Lực lượng cưỡng chế buộc phải nổ pháo. Đám đông tán loạn, còn lực lượng cưỡng chế từ phía cổng nghĩa trang liệt sĩ bắt đầu tiến lên.
Tôi vẫn đội mũ bảo hiểm màu trắng mang tên “Bảo Minh” đứng tại hành lang nhà văn hóa thôn 1, thì thấy một nhóm cảnh sát và người mặc thường phục đeo băng đỏ đi vào nghĩa trang liệt sĩ và nhảy qua hàng rào nghĩa trang để sang khu vực nhà văn hóa thôn. Lúc đó tôi nhìn thấy phóng viên Hán Phi Long vẫn đội mũ bảo hiểm đang đứng trên bờ móng nhà văn hóa thôn, tay cầm một máy ảnh du lịch.
Đi đầu nhóm cưỡng chế là hai công an đến bên Phi Long hỏi gì đó, rồi ngay lập tức xốc nách Long về sát chân tường nghĩa trang liệt sĩ. Liền đó, một người đeo băng đỏ giật máy ảnh của Long; khoảng gần chục người dùng dùi cui, gậy vụt vào người; liên tiếp đấm đá anh Long rất mạnh. Thấy vậy, tôi đứng trong hành lang nhà văn hóa thôn, dùng điện thoại để quay hình ảnh này. Nhưng chỉ quay được khoảng 10 giây, tôi thấy Long ôm bụng gục xuống. Theo phản xạ tự nhiên, tôi dừng quay, chạy lại phía lực lượng cưỡng chế và hét lên nhiều lần: “Chúng tôi là nhà báo, sao các anh lại đánh chúng tôi? Chúng tôi là nhà báo, không được đánh …”.
Khi chạy tới nơi lực lượng cưỡng chế, tôi lại nói nhiều lần “Chúng tôi là nhà báo làm nhiệm vụ, các anh đừng đánh…”. Họ không những không nghe mà còn vặn hai tay tôi về phía sau, dùng gậy, dùi cui đánh vào người, đấm đá vào mặt, vào ngực tôi. Lúc đó tôi lại tiếp tục hét lên nhiều lần “Tôi là nhà báo, sao lại đánh tôi?”. Nhưng có người trong nhóm người cưỡng chế còn chửi “Đ. M mày! Nhà báo cũng đánh cho chết mẹ mày đi”. Tôi bị mấy người vặn tay về phía sau, dẫn giải về trước cửa nghĩa trang liệt sĩ và tiếp tục đánh hội đồng. Một công an nói lớn “Đừng đánh vào mặt nó”… rồi tôi bị còng tay số 8, mũ bảo hiểm rơi mất lúc nào không biết.
Còng tay tôi xong, một trung úy (cao, béo) và một thiếu úy (thấp, gầy) áp giải tôi đi theo hướng cánh đồng đang bị cưỡng chế, đến một con đường hai bên trồng tre để chờ xe thùng tới chở đi. Trên đường đi, tôi gặp một số sĩ quan đeo lon thượng tá, trung tá liền nói “tôi là nhà báo” nhưng họ lặng thinh. Một chiếc camera của lực lượng cưỡng chế đã ghi lại hình ảnh tôi bị còng tay số 8 và hai sĩ quan công an áp giải.
Đợi khoảng hơn 10 phút, tôi bị đưa lên xe thùng cùng với một phụ nữ khoảng ngoài 40 tuổi và một thanh niên 20 tuổi. Cả ba chúng tôi bị còng. Khi lên xe, vị Trung úy áp giải tôi định thu điện thoại của tôi. Nhưng tôi nói “Nếu thu điện thoại của tôi anh phải lập biên bản, vì tôi không biết anh là ai, tên là gì. Điện thoại tôi mất thì ai phải đền? Tôi lại đang bị còng thế này”. Thế là vị Trung úy nọ phải trả lại điện thoại vào túi áo ngực cho tôi

Hiện tại, chúng tôi đang xác minh lại tính chính xác của nguồn tin trên. Nhưng về cảm quan, chúng tôi cho rằng đây là những thông tin xác thực khi đối chiếu về thời gian, địa điểm, và những hình ảnh thông tin được đưa lên mạng trong thời gian qua (xin xem thêm clip).

27 commentaires:

  1. cảm ơn chế độ đỉnh cao đẫ cho thấy kiểu đánh người tuyệt đẹp bằng những người công an nhân dân chi chi nhân dân nữa không biết rồi đây dân dánh lại hắn kêu ai

    RépondreSupprimer
  2. Đọc hết nội dung tường trình của 2 nhà báo VOV, rõ ràng lực lượng công an đã SAY MÁU khi vào cuộc.
    Họ đã trở thành công cụ CHUYÊN CHÍNH một cách ÁC ĐỘC, BẤT CHẤP hoặc NGƯỜI MÁY theo lệnh và đáng sợ hơn, nếu là các học viên sĩ quan AN NINH, sĩ quan CẢNH SÁT thì mai mốt khi ra làm việc cái tính khí SAY MÁU này sẽ đi tới đâu?
    Vụ việc này cần có sự nhìn nhận, giải thích sao cho thỏa đáng mới không gây BỨC XÚC cho xã hội, cuộc sống của một đất nước 4000 năm văn hiến với biết bao giá trị tốt đẹp cần tiếp tục duy trì, bảo bệ, gìn giữ và phát huy.
    Ít nhất, người đứng đầu ngành công an VN cần có tiếng nói chính thức và đưa ra biện pháp xử lý thích hợp thì mới làm yên lòng dân.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Tướng nào quân nấy một giuộc cả. bác ảo tưởng quá.

      Supprimer
  3. "-Đối với kẻ thù phải kiên quyết ."
    Các đ/c công an ấy chỉ thực hiện 5 điều bác hồ kính yêu dạy " công an còn đàng còn mình " đấy thôi chứ có gì đâu !
    Vả lại các đ/c công an 100% là đảng viên , ngày nào chả học tập đạo đức hồ chí minh , và đấy là cơ hội để thực thi đạo đức của bác đấy mà , chẳng qua các đ/c ấy nhầm lẩn nhân dân với đ/c mình thôi , có gì mà ầm ỉ !
    Ngày xưa ở miền Nam bọn Ngụy nó tàn ác thế mà bác cháu ta còn tiêu diệt được , chẳng lẻ bây giờ TA không bằngt một tẹo của chúng à ?

    RépondreSupprimer
  4. Gậy ông sao nỡ đập lưng ông . .....!!!

    Chẳng những đập lưng mà CA còn đòi đánh cho chết mẹ mày đi cái thằng nhà báo . Ôi Đảng của tôi ơi ! Thế này thì còn gì cái miệng để Đảng ăn nói và chết mẹ Đảng rồi ! ! ! Hu ! Hu !!!

    RépondreSupprimer
  5. Gửi DHL ngay9 mai 2012 à 12:05

    Sao không đem cái videochip Văn Giang và Nam Định này gửi sang cho anh bạn đang gác ở phía Tây bán cầu xem nhỉ?

    RépondreSupprimer
  6. nhà báo đảng được đảng đnáh nay còn hát Đảng đã cho nhà báo sáng mắt sáng lòng nữa hay thôi hát?????????????

    RépondreSupprimer
  7. Bác Chênh muốn biết rõ thực hư, cứ cho địa chỉ, chúng em gửi cho bác một bản tường trình đầy đủ của nhà báo Ngọc Năm

    RépondreSupprimer
  8. Thằng Hào sao lúc này không nghe nói gì ta.

    RépondreSupprimer
  9. Bản chất một con người phụ thuộc rất nhiều vào nơi xuất thân. Con cái các gia đình có truyền thống gia giáo, gia phong tốt thì thường là người có học, có văn hóa, có tính nhân bản. Tỷ lệ tội phạm xuất thân từ những gia đình này rất thấp trong bất kỳ xã hội nào. Phần lớn những kẻ du thủ, du thực, côn đồ, trộm cướp đều có một tuổi thơ bất hạnh khốc liệt, không có điều kiện, hoặc không có khả năng hấp thụ nền tảng văn hóa tối thiểu và tỷ lệ xuất thân của họ phần lớn trong những gia đình bất toàn về mọi phương diện. Con người khác, con thú, ở chỗ được học và hiểu để có tính nhân bản và nhờ tính nhân bản này họ sống và đối xử với đồng loại bằng chuẩn mực tối thiểu của Nhân-Lễ-Nghĩa-Trí-Tín, khác loài cầm thú chỉ sống bằng bản năng hoang dã để tồn tại, mạnh được yếu thua, chà đạp lên nhau, và sẵn sàng ăn thịt đồng loại vì sự tồn vong của mình. Gia đình là chốn xuất thân của mọi con người, là chốn đào tạo vun đắp tính nhân bản cho mọi cá nhân. Gia đình thế nào thì phần lớn sản phẩm là con người họ người đưa ra xã hội sẽ phản ánh thực trạng hoàn hảo hay bất toàn của gia đình đó.
    Suy ra phạm vi xã hội và quốc gia, chế độ xã hội hoàn hảo, nhân bản thì công cụ cai quản chế độ của nó (cảnh sát, quân đội) phần lớn sẽ giống như con cái của nhưng gia đình có gia phong, gia giáo; còn ngược lại, xã hội sẽ phải gánh chịu những kẻ du côn, du đãng, trộm cướp, bất lương....vvv. Nhân bản, lương tâm là những thứ xa xỉ không cần thiết với những con người này. Họ tồn tại chỉ với một triết lý cơ bản nhất BẢN NĂNG SINH TỒN CỦA DÃ THÚ. Việc hành xử của công cụ cai quản chế độ của nhà cầm quyền hiện tại; đã thể hiện rõ họ là ai, thiết nghĩ không cần lạm bàn.........???

    RépondreSupprimer
  10. -CA ơi,bọn TQ vào cướp đảo kìa!!
    - Thôi,nó có súng to,sợ lắm
    -Có bọn côn dồ dang đánh Dân kìa !!
    - Coi chừng đồng nghiệp bên mình đó,cứ để yên đấy
    -Có mấy đứa yêu nước reo hò kìa hay nhà báo gì đó !!
    -Các đồng chí tiến lên,nghe rõ tôi nói khong^? Đánh bỏ con mẹ nó đi
    Kêt luận: An ninh CHXHCNVN chỉ là côn đồ đua xe hù đàn bà ,con nít,tay không,chứ ra với thế giới thì...Tổng BT đầu sỏ còn bị đuổi cổ

    RépondreSupprimer
  11. Nhà báo VOV đang còn công tác mà còn vậy gặp nhà báo về "hiêu" như bác Chênh thì chắc toi mạng rùi. Đó là kết quả của cuộc vận động học tập tấm gương đạo đức HCM đấy các bác ạ. Có gì đâu mà ầm ĩ.

    RépondreSupprimer
  12. CA và chính quyền Hưng yên chính là thế lực thù địch của đất nước VN

    RépondreSupprimer
  13. D.Nhật Lệ9 mai 2012 à 16:00

    Không chừng thủ...tá muốn gây ra cảnh'vô pháp vô thiên'như thế
    này để dân ta vùng dậy ngõ hầu thay đổi cuộc đời mình chăng ?
    Nhưng hình như chưa ai hiểu cả,nên còn phải chịu đau khổ hoài !

    RépondreSupprimer
  14. Nhà báo, người của cùng đồng Đảng mà còn bị đánh huống chi dân đen.

    RépondreSupprimer
  15. Đây là nhà dột từ nóc, rau nào sâu ấy, cha nào con nấy. Quan thầy của nó thế nào cứ xem lũ đầy tớ thì biết! Xã hội ta tốt đẹp hơn bọn giãy chết ngàn vạn lần nên mới sản sinh ra những sản phẩm mà vẫn gang mồm ra là nhân danh nhân dân, vì nhân dân, do nhân dân. Có lẽ trên Trái Đất này, chỉ ở dải đất chữ S này mới có "những người con ưu tú", "học trò xuất sắc" kiểu quái thai như vậy.

    RépondreSupprimer
  16. Năm-Long:
    Một, hai, ba,
    TT ơi, hai chúng tôi bị đánh tơi bời đây này.
    Tay Hào nó b/c láo đấy.

    TT: Ừ.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. TT : Ừ Tao lỡ ký từ hồi còn PTT tụi bây cứ từ từ để tao tính

      Supprimer
  17. Nguyễn An Liên9 mai 2012 à 20:24

    Mấy anh công an này rất thấm nhuần 6 điều HCM dạy, nên mới cư xử mất dạy như vậy với dân - những người nộp thuế nuôi chúng nó và vợ con chúng nó - công an nhân dân chi mà mở miệng ra là ĐM, chửi thề liên tục ! Chỉ có XHCN mới cho ra những người con ưu tú như vậy !

    RépondreSupprimer
  18. Các anh chị đừng đánh giá hồ đồ như vậy. Đây chắc không phải công an mà là quần chúng tự phát thôi...

    RépondreSupprimer
  19. Những thong tin về các vụ "cướp đất" mà công khai tới toàn dân thì chắc chắn "thuyền sẽ bị lật" trong thời gian cực ngắn.

    RépondreSupprimer
  20. Chuyện bình thường chả có gì phải ầm ĩ

    RépondreSupprimer
  21. Tui là “nhà Mèo” nhắn gởi:- anh Năm và anh Long “nhà báo cách mạng” vừa suýt mất mạng. Nếu các anh thấy NHỤC thì trả “cái thẻ” ngay, đếch cần phân bua thêm rách việc. Còn như 2 anh thấy họ “tốt” thì cứ ở đấy mà phụng sự.

    Sẽ tới ngày rồi Báo, Hổ cũng bị nấu cao hết ráo thui.!!!.

    RépondreSupprimer
  22. KHON NAN! Nam Cao da noi

    RépondreSupprimer
  23. Tức và căm phẫn khi xem thấy cảnh Công An cùng đồng bọn Dân Phòng ăn theo đánh "hội đồng" hai người không hề có biểu hiện sai phạm gì! Giỏi thì thử chơi tay đôi xem! Mẹ chúng nó!

    RépondreSupprimer
  24. Cám ơn Đảng cám ơn Chính phủ đã mất công đào tạo thành những người phụng sự Tổ quốc phục vụ nhân dân theo đúng :Tư tưởng, đạo đức tấm gương Hồ Chí Minh"

    RépondreSupprimer
  25. Cám ơn Đảng, Nhà nước đã có công đào tạo các chiến sỹ (CÔNG AN - NHÂN DÂN) thành những con người tân trung với nước tận hiếu với dân trấn áp bọn "DÂN ĐEN" xâm phạm tài sản "Quốc gia", xâm phạm "quyền lợi nhóm"

    RépondreSupprimer